
Kỹ thuật cắt kim cương đã phát triển vượt bậc qua nhiều thế kỷ, từ những hình dạng đơn giản ban đầu đến các thiết kế phức tạp ngày nay, nhằm tối đa hóa độ sáng (brilliance) và sắc lửa (fire) của viên đá.
Dưới đây là một số kiểu cắt quan trọng đã góp phần định hình lịch sử của kim cương:
- Kiểu cắt Table (thế kỷ 14 - 15): Một trong những kiểu cắt sớm nhất, với mặt trên phẳng, giữ lại phần lớn hình dạng tự nhiên của viên kim cương.
- Kiểu cắt Old Single (thế kỷ 16): Kiểu cắt tròn sớm với 16 mặt cắt, tạo độ lấp lánh cao hơn so với kiểu Table.
- Kiểu cắt Rose (thế kỷ 16 - 19): Có phần chóp vòm và đáy phẳng, với các mặt cắt hình tam giác được thiết kế để bắt sáng tốt dưới ánh nến.
- Kiểu cắt Double Rose (thế kỷ 16 - 17): Biến thể của kiểu Rose với nhiều mặt cắt hơn để tăng độ lấp lánh.
- Kiểu cắt Mazarin (giữa thế kỷ 17): Kiểu brilliant cut đầu tiên với 34 mặt cắt, cải thiện đáng kể khả năng phản chiếu ánh sáng.
- Kiểu cắt Peruzzi (cuối thế kỷ 17): Với 56 mặt cắt, đây là tiền thân quan trọng của kiểu cắt brilliant tròn hiện đại.
- Kiểu cắt Old Mine (thế kỷ 18 - 19): Tiền thân của cushion cut, với vành cao, đáy sâu và hình dáng như chiếc gối.
- Kiểu cắt French (thế kỷ 18): Hình vuông hoặc chữ nhật, với các mặt bậc lớn – thường được sử dụng trong nhẫn và vòng tay.
- Kiểu cắt Old European (thế kỷ 19 - đầu thế kỷ 20): Cắt tròn với 58 mặt, nổi bật với phần vành cao và mặt bàn nhỏ - là nguồn gốc dẫn đến kiểu brilliant ngày nay.
- Kiểu cắt Swiss (thế kỷ 19): Một kiểu cắt đơn giản, thường dùng cho những viên kim cương nhỏ trong các thiết kế trang sức tinh giản.
- Kiểu cắt Briolette (từ thế kỷ 17 trở đi): Dạng giọt nước với nhiều mặt cắt nhỏ, lý tưởng cho mặt dây chuyền và bông tai.
Nguồn: Buzz Diamond
#DiamondTalk